Thơ Buồn | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

THỜI GIAN - Văn Cao



Thời gian qua kẽ tay
làm úa những chiếc lá
kỷ niệm trong tôi
rơi như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Chỉ những câu thơ vẫn còn xanh
Chỉ những bài hát là vẫn còn xanh
Và đôi mắt em
hai giếng nước .....

Tạm biệt



Bởi vì anh dắt em lên những ngôi đền cổ
chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng

Mặt trời vàng và mắt em nâu .

Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế ,với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hoá đá phía bên kia

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Thế là mình đã chia tay



Và thế là mình đã chia tay
Nghe chua xót ngậm ngùi anh nhỉ
Đã là gì của nhau mà nói thế
Tự xót lòng anh đâu thể yêu hơn

Chia tay rồi em về với cô đơn
Khó có thể yêu ai nhiều hơn anh thủa trước
Mối tình buồn giờ đã thành dang dở
Cứ trào lên rồi để nhớ xót xa

Đau trong lòng đâu ai dễ nói ra
Anh chẳng cố quên, còn em quay mặt khóc
Nước mắt chiều mưa thấm nhiều vị mặn
Muốn đón em về khi nước mắt thôi rơi

Vô thường

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Đã xa rồi


Thôi đã hết rồi em cứ đi
Tình duyên dang vỡ mơ ước gì?
Kỹ niệm sẽ nhạt theo năm tháng
Lưu luyến thêm nhiều cũng phân ly

Vai sánh bên vai bước theo người
Vui vầy bên họ sống chung đôi
Nghĩ đến anh chi cho đau khổ ?
Thêm bận lòng nhau lúc ly bôi

Từ đây đã cách biệt đôi đời
Em có gia đình anh chơi vơi
Kể như ta phải xa nhau mãi 
Cố nhân em hởi! đã xa rồi

Tình đã vỡ


Lặng nhìn những áng mây trôi
Lá đưa theo gió, mưa rơi rì rào
Con tàu vượt sóng lao xao
Người thương năm cũ nơi nào gởi thân ?
Để rồi lòng mãi buâng khuâng
Luyến thương cho mấy cũng phần riêng ta
Ta đây, người đó cách xa
Sông Ngân cách trở, bao giờ gặp nhau
Lòng anh trĩu nặng ưu sầu
Tương tư ôm khối tình đầu vỡ tan!

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Lấy chồng xa xứ


"Ba đồng một mớ đàn ông"
Vội chi em sớm lấy chồng phương xa ?
Để nơi phố thị phồn hoa
Ánh đèn mờ ảo, xót xa tình nhà

Còn đâu dưới ánh trăng tà
Đầu xanh hai mái thiết tha nguyên cầu
Mong rằng tình được bền lâu
Đừng ai để khổ, để sầu cho ai !

Thương nhau lòng chớ đổi thay
Dù cho tháng lụn, năm dài xa nhau
Một lời ân ái đã trao
Dẩu cho địa vị, sang giàu chẳng ham

Nhưng rồi em đã sang ngang
Lấy chồng xa xứ bẽ bàng duyên tôi
Bây giờ em cảnh đơn côi
Nhớ cha, thương mẹ, nhưng người còn đâu

xa con người quá ưu sầu
Nhớ con mang bệnh sớm chầu Diêm vương
Giờ thì cách trở âm dương
Mộ đà xanh cỏ, con cưng chưa về

Em ơi hảy chọn tình quê
Sớm nên thức tỉnh quay về nơi xưa

Em đã lấy chồng


Chuyến đò xuôi, đưa em về Chợ Lách
Lòng chợt buồn, bởi xa cách người yêu
Em về quê, lòng tôi nhớ thương nhiều
Bao mộng ước, nhiều điều anh chưa nói !

Không từ biệt,sao em đi quá vội?
Anh chưa ngỏ lời, để nói tiếng yêu em
Trở lại nhà, càng cãm thấy buồn thêm
Người xưa đó, giờ đây đà vắng bóng

Có còn chi, cho anh mang hi vọng?
Khi nghe tin ai, cất bước theo chồng!
Con đò chiều, vắng khách lúc trời đông
Tôi cãm thấy, tâm hồn mình lắng đọng

Đã hết rồi, còn gì mà mong ngóng
Đành cam lòng, chôn ước vọng ngày xưa
Tình bay cao, theo gió thoảng mây đưa

Xin vĩnh biệt, tiển đưa em lần cuối!

Thơ tình Nếu biết rằng em ...


Nếu biết rằng em dạ hững hờ
Còn chi hứng thú nhả vần thơ
Gục đầu tì bút trên trang vở
Suy nghĩ vẫn vơ suốt mấy giờ

Nếu biết rằng em đã yêu ai
Người ta tốt mã lại đẹp trai
Suốt tháng quanh năm bên con gái
Biết thân hiểu phận anh chạy dài!

Nếu biết rằng em với ai kia
Dạo chơi từ sáng tới nữa khuya
Mặc cho hàng xóm cười mai mỉa
Những chàng trai trẻ đứng chầu rìa

Nếu biết rằng em sẽ "cống chò " (có chồng )
Bây giờ tôi đã rỏ nguyên do
Thủ thân an phận vì còn khó
Sang giàu,nghèo túng dám đâu so

Không thể nào quên em


Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Thơ vẫn tuôn lệ mãi ước mi mềm
Tim quặn thắt theo nhịp từng hơi thở
Anh mãi yêu dù muôn trùng cách trở

Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Những đêm khuya trăng rụng xuống bên thềm
Anh nằm đó em êm đềm giọng hát
Và cung sầu tiếng đờn anh khoan nhặt

Không thể nào !
Không thể nào anh có thễ quên em
Dù cho đoạn kết có buồn thêm
Chia xa tử biệt đời đôi ngã

Không thể nào !

Không thể nào anh có thễ quên em

Mùa đông không anh


Em đứng đây giữa trời đông xứ lạ,
Nỗi nhớ anh se sắt tận đáy lòng.
Nghe đài báo gió mùa Đông Bắc,
Ở bên người...anh có mặc ấm không???

Thêm một lần chúa xuống dương gian


Em hát lại bài thánh ca năm trước 
Thêm một lần chúa lạc bước dương gian 
Thêm một lần giữa những thênh thang 
Em dừng bước và quay dầu nhìn lại . . . 
Nỗi buồn nào em đánh rơi vương vãi 
Như dấu chân con tuần lộc lạc đường 
Có món quà nào cho những vấn vương 
Để ai đó giáng sinh này không khóc . . . 
Thánh đường vắng tiếng chuông chiều xa vọng 
Chúa bỏ quên bên góc giáo đường 
1 lời nguyện cầu cho những yêu thương 
Bỏ đi mất để bây giờ đã lỡ . . . 
Giáng sinh này xin giọt buồn đừng vỡ 
Đừng đợi mong lời nguyện ước ngày nào 
Quà tặng cho mình chỉ có những vì sao 
Dẫu đã biết noel nào cũng lạnh . . .

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Thơ buồn nhớ kỷ niệm xưa


Những lẵng hoa tim,trắng,vàng,đỏ
Đung đưa bên cử sổ phòng ai
Muôn sắc hoa gợi kỷ niệm năm nào
Nhớ sân trường ,hè phượng đỏ thắm màu

Nhớ những chiều dạo phố cùng nhau
Những tối ôn thi ,rộn tiếng ve sầu
Những ngày về nông thôn gặt lúa
Nhớ thời thanh xuân sôi nổi hào hùng

Nhớ những trận chiến rực lửa trên không
Xao xuyến trong lòng bao kỷ niệm
Gian khổ khó khăn,đạn bom không sợ
Hoa thắm màu ,thắm nỗi nhớ nhung

Cuộc đời ta như ảo ảnh hư không
Như gió thoảng,bóng chiều qua cửa sổ
Những lẵng hoa rung rinh theo gió
Tiếng chim khướu hót vang,tơ rối cõi lòng.


Minh Gương Nguyễn

Bài thơ chiều thu


Ngoài hiên mưa nhè nhẹ
Xam xám một khoảng trời
Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi

Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ

Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ

Trời thu chiều say say.

Thơ mùa đông gió bắc lại về


Đêm qua gió bắc về
Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiêng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Nỗi nhớ cứ ngập tràn
Quê nhà xa tit tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp
Những năm dài tuổi thơ.


Minh gương Nguyễn

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Thơ buồn đêm


ngồi buồn trông hướng phương xa
đêm khuya còn lại mình ta với đời
ngồi đây ta đếm sao trời
một mình lẻ bóng ở nơi quê người
làm sao có thể mỉm cười
khi ta là một con người cô đơn
làm sao người hiểu ta hơn
làm sao vơi bớt nỗi cô đơn này
làm sao có những tháng ngày
chia bùi sẻ ngọt đắng cay cuộc đời.

Bài thơ buồn tha hương


gió chiều nay thổi về đâu
cho lòng man mát nỗi sầu cô đơn
gió chiều thổi nhẹ từng cơn
cho đàn lỡ nhịp nỗi hờn vương cao.

gió chiều nay thổi lao xao
lá rụng về cội,mưa rào lê thê
xa xăm một bóng đi về
cô đơn người bước,tỉ tê giọt sầu.

người đi chẳng biết về đâu
chân mang nghĩa nặng tình sâu bước dời
người đi bóng khuất giữa đời
lòng mang tâm sự chẳng lời nên câu.

người đi đi mãi về đâu
phong ba số kiếp biết đâu là bờ
người đi biết đến bao giờ

tìm gặp hạnh phúc ,bến mơ đợi người.

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Thơ buồn người đã hứa


Người hứa đưa tôi dạo ngân hà 

thăm sao Ngưu, Chức vũ trụ xa 
tôi về sửa soạn khung tình nhớ 
chưa kịp dệt thiêu đã phai nhoà 

Người hứa cùng tôi ngắm trăng lên 
ba mươi trời tối, tôi mắc đền 
vỗ về người bảo rằm, trăng sáng 
chưa kịp đến ngày, người vội quên 

Người hứa tặng tôi vạn dòng thơ 
thơ chưa kịp viết đã xa mờ 
tình tôi theo sóng vào bờ đá 
đá cọi đuổi xua, vỡ ước mơ 

Người hứa cho tôi giữ ảnh hình 
để tìm nhau ở giấc mộng xinh 
hình chưa kịp nhận thành ảo ảnh 
tôi đứng chơ vơ, tự ngắm mình.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Mẹ ơi?


Xưa nghèo con chẳng có gì
Khi về thăm mẹ gói mì nắm thôi.
Bây giờ cuộc sống khá rồi
Của ngon, vật lạ khác hồi ngày xưa
Con về gọi mẹ, chẳng thưa?
Lẫn vào trong gió, trong mưa ngoài đồng.
Mẹ đâu rồi, có biết không?
Con cùng với chồng về lạy mẹ đây.
Mênh mông Trời thẳm Đất dầy...
Giàu mà... mất mẹ, lòng này sao đang!

Quà thăm mẹ chỉ khói nhang
Nghẹn lòng con với hai hàng lệ rơi.
Sưu tầm

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Thơ buồn chờ người bên ấy?



Anh biết rồi sao vẫn mãi khổ đau
Mãi hi vọng vào những điều không tưởng
Thời gian trôi em làm sao hiểu được
Có lúc anh cần,cần lắm một vòng tay

Em có về nghe ngọn gió heo may
Rơi trên lá thì thầm lời ngóng đợi
Tiếng yêu ơi có khi nào đã vội
Bởi anh còn yêu lắm một người xa

Nói lời yêu anh chẳng kịp nhận ra
Rằng khoảng trống giữa lòng anh: rất rộng
Nên em ơi khi giật mình tỉnh mộng
Anh dại khờ mang thương nhớ vào thơ

Anh đi rồi em có thấy bơ vơ
Thấy nhung nhớ khoảng trời xanh màu nắng
Hay lặng lẽ giữa muôn ngàn cay đắng
Để dòng thơ chất chứa mãi niềm đau

Có phải chăng lòng người lắm nông sâu???
Em cũng thế- chiếc lá rơi buồn nhỉ!!!
Thế nên khi em nói lời chung thủy
Anh bảo rằng : " em cũng sẽ đổi thay..."

Sưu tầm